8 thg 8, 2013

Đêm Đà Lạt

Tôi mệt, buồn, chán, lo...

9 giờ sáng, NDT gọi điện cho tôi:

  • Đi Đà Lạt đi anh! 
  • Khi nào? 
  • Bây giờ! 
--

10 giờ sáng, tôi ngồi trên chiếc Suzuki 7 chỗ của NDT đi Đà Lạt. Hai người trên một chiếc xe trên đoạn đường gần 300 cây số. NDT lái xe, tôi ngồi bên cạnh, nói nhảm, và... ngủ!

Tôi gọi điện cho TĐT:
  • T vẫn đang ở Đà Lạt chứ hả?
  • Yes, anh! 
  • Chuẩn bị tinh thần đi uống cà phê với mình một ngày hai đêm nhé! 
---

Thám hiểm rừng rậm

Sáng nay Bùm nghỉ học. Hai Ẩu rủ rê Bùm cùng đi thám hiểm... hành tinh xanh.

Sau khi vượt qua biết bao sông dài rừng thẳm, cha con Hai Ẩu tới được nơi này:


7 thg 8, 2013

Chuyện Lưu Bình - Dương Lễ - Châu Long

Lưu Bình – Dương Lễ - Châu Long là ba người bạn cùng thi đại học. Dương Lễ làm bài thi rất tốt nên mặt tươi như hoa, tìm đến hỏi thăm Lưu Bình xem làm bài thế nào. Ngược lại, Lưu Bình mặt mày bí xị, mếu máo nói với Dương Lễ:
  • Lễ ơi, chắc tui không qua khỏi con trăng này, tui hổng dám nói với ba má là con làm bài không được. Ít bữa nữa có kết quả thi rớt ba má tui sẽ buồn thê thảm, còn tui sẽ không còn mặt mũi nào ngó bạn bè, tương lai tui tiêu rồi Lễ ơi!
Dương Lễ vội an ủi bạn:
  • Đừng buồn vậy mà. Thua keo này ta bày keo khác. Sang năm bạn thi tiếp cũng được mà, hoặc là bạn học trung cấp cũng được. Học trung cấp, có tay nghề giỏi, sớm ra làm việc được. Có khi bạn vào đời sớm hơn tui, lại đạt được thành công sớm hơn không chừng.
Lưu Bình quẹt nước mắt, gật đầu. Đúng lúc đó cô nàng Châu Long õng à õng ẹo bước tới, miệng cười hí hí. Hai bạn Lưu Bình – Dương Lễ đồng thanh hỏi:
  • Sao rồi Châu Long? Bạn làm bài tốt lắm hay sao mà vui quá vậy?

Que sera sera

(Thư của một thí sinh mới đậu đại học gởi cho Hai Ẩu)

Kính gửi chú Hai Ẩu,

Cháu là Dương Lễ, cháu rất hân hạnh và trân trọng báo với chú một tin vui: Cháu đã thi đậu vào khoa Công nghệ thông tin trường Đại học Bách khoa TP.HCM!

Cháu chỉ vừa đủ điểm đậu thôi, không phải thủ khoa thủ khuyết gì đâu, nhưng bi nhiêu đó thôi đủ để cho cháu và ba mẹ phơi phới cõi lòng như vừa lên thiên thai; cho bõ những năm học như trâu cày và những ngày chờ kết quả thi dài như mấy thế kỷ. Chú biết không, mấy ngày qua hết trường này đến trường kia công bố kết quả thi với điểm cao vời vợi, khiến trái tim cháu vô vàn thổn thức, lộn qua lộn lại như cục bột đang bị nhồi để làm bánh!

Hai đứa bạn thân của cháu không được may mắn như cháu. Điểm thi của tụi nó thấp đến nỗi nguyện vọng 2, nguyện vọng 3 cũng đi đời – thậm chí nếu có nguyện vọng 4, nguyện vọng 5 e cũng phải nói lời từ biệt. Cháu vội tìm đến chúng để nói lời an ủi, động viên tinh thần. Thua keo này ta bày keo khác, sau cơn mưa trời lại sáng, chớ nản lòng chiến sĩ...

4 thg 8, 2013

Em dấu yêu ơi! Anh đang quay về mười năm xa vắng...

Tôi không nhớ mình nghe bài Vó ngựa trên đồi cỏ non lần đầu tiên từ lúc nào, chỉ biết chắc là trước 1975. Có lẽ vào khoảng 1972 - 1973 gì đó.

Nghe và rất thích, nhất là câu đầu:

Em dấu yêu ơi
Anh đang quay về mười năm xa vắng...


Cũng không biết vì sao mà thích. Hồi đó mới 13 - 14 tuổi, nếu quay về từ mười năm xa vắng, thì lúc đó mới có 3 - 4 tuổi!

Sau giải phóng, tôi nghĩ chắc là mãi mãi mình sẽ chẳng còn nghe lại bài hát này cùng nhiều bài hát thân quen khác vì chế độ kiểm tra văn hóa hà khắc lúc ấy. Thế nhưng tôi vẫn nhớ hoài câu hát:

Em dấu yêu ơi
Anh đang quay về mười năm xa vắng...


nó gợi lên một cảm giác trở về từ một cõi xa xăm nào đó


Hồ Biên Hùng long lanh - ngậm ngùi

Hồ Biên Hùng là một hồ nước rất đẹp nằm ngay trung tâm thành phố Biên Hòa. Không dám sánh với hồ Gươm ở Hà Nội hay hồ Xuân Hương ở Đà Lạt, nhưng một hồ nước long lanh giữa lòng thành phố như hồ Biên Hùng tạo nên một vẻ đẹp yên ả, hiền hòa nơi đô thị. Quanh hồ đã được xây dựng thành công viên: công viên Biên Hùng. Công viên này là nơi thư giãn cho người lớn, nơi vui chơi cho trẻ em mỗi buổi chiều, mỗi cuối tuần.

Hồ Biên Hùng long lanh như đôi mắt, nhưng cũng... nhòa lệ ngậm ngùi...

Ngày 8/4/2011, tại hội thảo “Đối thoại Việt – Mỹ về chất độc da cam/dioxin” được tổ chức tại TP Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai, ông Thomas Boivin, đại diện Công ty Hatfield (trụ sở Canada), đã công bố kết quả các cuộc điều tra (từ năm 2010 đến 2011) để đánh giá về ô nhiễm dioxin tại khu vực sân bay Biên Hòa.

Theo kết quả này, sân bay Biên Hòa (nơi trước đây có kho chứa dioxin để từ đó, máy bay của quân đội Mỹ cất cánh đi rải chất độc khắp miền Nam Việt Nam) hiện vẫn còn nhiều nơi có nồng độ dioxin cao hơn tiêu chuẩn Việt Nam và quốc tế.

1 thg 8, 2013

Bác cho em xin một xị cà phê!

Hồi nẳm, có bữa tui ở Sóc Trăng, buổi sáng cỡ 8-9 giờ thấy một ông già đạp xích lô đang nằm khoèo trên chiếc xích lô của ổng đậu trước cổng chùa. Lát sau thấy có đứa nhỏ chạy xe đạp đem một bịch nước tới đưa. Bịch nước có ống hút, kiểu như bịch nước mía, có điều không có nước đá, và trong vắt chớ không phải màu vàng như nước mía. Nước dừa chăng?

Ông già hút một ngụm nước rồi khà lên khoái chí. Nghe tiếng khà đó tui ngờ ngợ, nên hỏi ổng:
  • Tía uống gì vậy tía?
  • Đế chớ gì mà hỏi mậy?
Mèng đéc, cho tới lúc đó tui mới biết dân miền Tây không chỉ uống rượu trong xị như xị đế ta vẫn thường gặp, mà còn uống trong bịch ny lông như ta uống nước mía!