30 thg 10, 2011

Sống trong sợ hãi

(không phải phim của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên, mà là bài của Hai Ẩu trên eChip số 307, 28/10/11)


Thật là buồn cười, Ba Trợn đang ngồi sử dụng máy tính trong nhà mà trên đầu đội cái nón bảo hiểm sùm sụp như đang phóng mô tô trên đường trường. Hai Ẩu bước tới xoa đầu nó, coi thử cái đầu nó có bình thường không, nhưng chỉ xoa được cái nón bảo hiểm láng o.
  • Thần kinh chú mày có vấn đề gì không vậy? Sao ở trong nhà mà lại đội nón bảo hiểm?
Ba Trợn ngoắc Hai Ẩu tới ngồi trước máy tính và thì thào:
  • Em đang vô Facebook anh à. Đọc, bình luận và nhấn Like cho những ghi chép của bạn bè. Đội nón bảo hiểm cho nó an toàn.

25 thg 10, 2011

Viết ngắn - Cảm xúc du lịch (2)

Tản mạn đất trời
Đến Huế, người ta nhớ câu thơ:

Giữ chút gì rất Huế đi em.
Nét riêng là Trời Đất giao hòa.

Trời Đất giao hòa là nét riêng của Huế. Nó thanh cao, tĩnh lặng pha chút buồn buồn - và trên hết chính là sự giao thoa giữa Trời và Đất.
Đến Pleiku, ta mới cảm nhận hết cái "thần" của Vũ Hữu Định trong những câu thơ:

Phố núi cao, phố núi đầy sương.
Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn.

...
Phố núi cao, phố núi trời gần.
Trời thấp, Trời gần, đầy sương… có đến Pleiku và đi loanh quanh để trở về chốn cũ mới cảm nhận được sự gần gũi giữa Đất và Trời như vậy, để thấy Đất Trời như kết dính lấy nhau bởi sương mù bảng lảng. Đất Trời ở PleikuĐất Trời bịn rịn.

24 thg 10, 2011

Thác Khói

Người ta gọi đó là Dray Sap, nghĩa là Thác Khói. Đó là ngọn thác hùng vĩ bậc nhất của Tây nguyên.

Cột thác trắng xóa đổ ầm ầm xuống dòng sông Krông Nô, tạo nên bọt nước, hơi nước mờ ảo như sương khói.

Vào những buổi chiều tà, ánh hoàng hôn xuyên qua bụi nước, tạo nên cầu vồng hư ảo.

Tôi gọi đó là Tình Yêu. Vì Tình Yêu mới dữ dội như thác ngàn, lung linh như sương khói và huyền ảo như ánh cầu vồng...


21 thg 10, 2011

Kinh doanh danh

Mấy hôm nay, mọi người đang được kêu gọi ráo riết bình chọn cho vịnh Hạ Long trở thành kỳ quan thế giới. Hai Ẩu chợt nhớ lại bài viết này của mình đăng trên eChip từ năm 2008. Các bạn có rãnh thì đọc chơi nhé!
_________

 Vịnh Hạ Long - Ảnh: new7wonders.com

Hắn là bạn tôi. Hắn có viết báo, nhưng không phải là nhà báo. Hắn có viết sách, nhưng không phải là nhà văn. Nhà gì thì tôi cũng không biết, xin kể về công việc của hắn để các bạn tự phán đoán.


20 thg 10, 2011

Em ơi, buồn làm chi...

(Bài viết tôn vinh Phụ nữ Việt Nam của Hai Ẩu nhân ngày 20/10/2011, đăng trên eChip)

Em ơi buồn làm chi
Anh đưa em về bên kia sông Đuống...

Hai Ẩu vừa ngâm thơ, vừa an ủi Ba Trợn khi thấy nó mặt mày bí xị, buồn hiu hắt. Ba Trợn rên rỉ:
  • Vui làm sao được anh Hai ơi, thời buổi khó khăn quá, làm ăn không ra sao mà giá cả thì cứ leo thang. Em sắp dẹp tiệm tới nơi rồi đây nè.
  • Đừng buồn nữa mà, tình cảnh này ai cũng chịu khổ chứ có phải mình chú mày đâu. Mà nếu có buồn thì lúc khác hãy buồn, hôm nay là ngày 20/10, ngày Phụ nữ Việt Nam, hãy vui lên cùng chị em ta chứ!
Như chạm phải nỗi niềm riêng, Ba Trợn òa lên nức nở:
  • Hu hu hu, anh đừng nói nữa làm em tủi thân. Em xây dựng thương hiệu máy tính Việt Nam từ bao nhiêu năm nay mà càng ngày càng tàn lụi, chả bù với mấy chị em phụ nữ cứ hết thi hoa hậu này đến hoa hậu nọ, được lăng xê đăng báo quá trời. Vậy mà cái thằng khốn khổ như em lại phải tôn vinh các chị em đang bay cao trên chín tầng mây sao anh?

19 thg 10, 2011

Chán không?

Chúa hiện ra, hỏi: Chán không?
  • Chán quá!
Phật hiện ra, hỏi: Chán không?
  • Chán quá!
Bụt hiện ra, hỏi: Chán không?
  • Chán quá!
Tiên nữ hiện ra, hỏi: Chán không?
  • Có một câu hỏi hoài, hổng chán sao được? Hỏi câu khác đi!

18 thg 10, 2011

Cây xanh rồi cây cỗi, tình yêu vẫn không già...

Có hai ông già, bà già, tóc bạc trắng, dắt nhau đi chơi trong công viên.

Và chỉ có 2 người thôi, không có con cháu đi theo, họ nắm tay nhau trong cõi riêng của mình.

Hai người ngồi trên băng ghế, bên cạnh hai trái tim để chụp hình lưu niệm.


Họ đi chỉ có 2 người, vậy ai chụp hình cho họ?

17 thg 10, 2011

Đậu Lém phiêu lưu ký - Món quà cho các cháu tiểu học


Cu Tuấn là học sinh lớp 3 trường Lê văn Tám. Sau giờ cơm tối, Tuấn nằng nặc vòi vĩnh bố:
  • Bố, bố mở máy tính cho con chơi Đậu Lém đi! 
Trái với thường ngày, rất hạn chế cho con chơi game trên máy vi tính, anh Trì vui vẻ bật máy tính cho cu Tuấn... chơi game!

Vậy Đậu Lém là cái gì khiến cả bố con đều yêu thích vậy nhỉ? (Đó là chưa kể mẹ cu Tuấn, là một cô giáo tiểu học đang tủm tỉm cười nhìn cậu con mình say sưa bên máy tính).
Nó còn bé lắm, bé chỉ bằng một em học sinh tiểu học. Nó rất nghịch ngợm nhưng lại ham học hỏi. Nhưng nó không phải là một cậu bé. Nó chỉ là một hạt đậu, một hạt đậu biết đi, đứng, nói, cười và dĩ nhiên, còn biết học nữa. Nó được gọi là Đậu Lém. Và bởi ham học hỏi, Đậu Lém muốn đi phiêu lưu để học hỏi thêm nhiều điều hay trong cái thế giới bao la và rộng lớn này. Mẹ Lém cũng đã từng bảo: “Đi một ngày đàng, học một sàng khôn”. Nhưng Đậu Lém còn bé lắm, liệu nó có vượt qua được những chặng đường gian nan và biết cách học những điều hay đó hay không? Bởi thế, có chị Ong xanh hiền hậu và biết nhiều luôn bên cạnh Đậu Lém để hướng dẫn, để giúp nó những lúc khó khăn nhất. Và như thế, Đậu Lém từ biệt mẹ lên đường...


13 thg 10, 2011

Mừng ngày Doanh nhân Việt Nam

Ghi chú: Bài này Hai Ẩu viết để "mừng" ngày Doanh nhân Việt Nam năm 2007 (đăng trên báo eChip). Hôm nay, ngày Doanh nhân lại đến, soạn lại chuyện cũ đọc chơi cho đỡ buồn!

Tâm sự một doanh nhân

Cách đây ba năm, tôi…SƯỚNG!
Sướng là vì Chính phủ đã chọn ngày 13/10 hàng năm là ngày tôn vinh doanh nhân Việt Nam. Trước đó, cứ nói tới mấy ông kinh doanh như tôi là người ta nghĩ ngay đến mấy tay bóc lột sức lao động, giàu có rồi xài tiền vô nhiều chuyện bậy bạ. Không nói đâu xa, ngay trên trang báo eChíp này thằng cha Hai Ẩu không ít lần móc lò, chọc quê tụi tôi là bọn buôn gian bán lận, lừa đảo khách hàng. Hic! Tức anh ách mà chẳng biết méc cùng ai!


10 thg 10, 2011

VOVINAM: Phim hoạt hình 3D demo Võ Việt Nam

English Kiddies là một phần mềm học tiếng Anh dành cho trẻ em do Phạm Thùy Nhân và nhóm cộng tác viên biên soạn.

Vì đối tượng sử dụng phần mềm này là trẻ con, nên English Kiddies tạo nên các nhân vật hoạt hình dễ thương, vui nhộn. Điều đáng chú ý là ở thời điểm này (2002), công nghệ làm phim hoạt hình bằng máy vi tính ở Việt Nam còn rất non trẻ, đặc biệt là hoạt hình 3D (xin hiểu 3D ở đây là vẽ hình nhân vật có chiều sâu, khác với kiểu cartoon 2D thường thấy).

Khi ra đời, English Kiddies thu hút các em thiếu nhi rất mạnh (và dĩ nhiên là thu hút cả người lớn nữa), tạo tiếng vang lớn.

Trong điều kiện đó, một công ty của Pháp chú ý đến nhóm Phạm Thùy Nhân, và đề nghị nhóm làm thử một phim hoạt hình 3D ngắn võ thuật để minh họa khả năng. Phạm Thùy Nhân chọn ngay các nhân vật trong English Kiddies của mình làm nhân vật trong phim (dù rằng trong English Kiddies bọn nhỏ này rất dễ thương và không có oánh nhau! Hi hi!), và chọn môn võ là Việt võ đạo.


Vì nàng đẹp như một bông hồng

Vì nàng đẹp như một bông hồng
Nên tôi không dám yêu nàng...

Đây là ca từ của bài hát Em đẹp như mơ (Elle etait si jolie), một bài hát nổi tiếng từ thập niên 60 của thế kỷ trước. Tôi đang ngồi trong phòng làm việc, nghe giai điệu này. Giới thiệu một cách gián tiếp như vậy để các bạn biết tôi là một người hơi hơi già, thuộc thế hệ 6x.

Lúc đó cậu bé ấy – một ứng viên xin việc - được đưa vào để phỏng vấn.  Trẻ măng, chắc là 9x đời đầu hoặc 8x đời cuối. Với tư cách là cán bộ phòng nhân sự, tôi bắt đầu phỏng vấn cậu bé.

Tự tin, mạnh dạn, đó là những ấn tượng đầu tiên của tôi về cậu bé. Kiến thức chuyên môn thì trung bình, kinh nghiệm thì chả có gì. Điều này dễ hiểu thôi, vì cậu ta là sinh viên mới ra trường mà. Công ty mình đang cần tuyển  người, cũng không nên cầu toàn quá, kiến thức sẽ được tích lũy dần dần, thời gian sẽ tạo nên kinh nghiệm. Điều quan trọng là cậu ta có đức tín tự tin. Thế nên tôi có ý muốn tuyển dụng cậu ta. Tôi chuyển qua một câu hỏi cơ bản mà mọi phỏng vấn viên đều hỏi:
  • Em đề xuất mức lương khởi điểm là bao nhiêu?

9 thg 10, 2011

Ngoài vùng phủ sóng

Tôi gọi điện thoại cho ông ta thì chỉ nghe tiếng ò í e. Ngoài vùng phủ sóng.

Ngoài vùng phủ sóng một cách tuyệt đối. Không chỉ là điện thoại. Gửi mail, mail bị trả lại. Chat bằng Yahoo, không trả lời. Gtalk cũng không. Skype cũng vậy. Mặc dù cái thằng cha này thuộc loại khoái công nghệ. Iphone, Ipad gì cũng chơi, có đủ thứ nickname.


Bí thế, tôi lên mạng Facebook để liên hệ với ông ta. Bặt vô âm tín. Google+, cũng không.

Tôi vô đủ trang blog mà ông ta có tham gia, như Blogger, Yahoo 360plus, Multiply... và cả ZingMe nữa. Tại các nơi ấy dòng thông tin của ông ta đã ngưng từ lâu. Không post bài mới, không comment gì cho bất kỳ ai từ cả tháng nay.

Một sự mất tích bí ẩn giữa thời đại thông tin này.


Tôi chợt rùng mình. Hay là ông bạn mình bị bắt cóc? Bị thủ tiêu mất xác?



7 thg 10, 2011

Ông Táo về trời


Không phải hăm ba tháng Chạp, nhưng ông Táo về trời. Vì không phải ông là Táo Việt Nam, mà là Táo của thế giới.

Không phải ra đi một tuần rồi về như ông Táo Việt, ông ra đi vĩnh viễn.

Tôi không phải là một tín đồ của những quả táo do ông tạo ra, nhưng tôi vô cùng kính phục ông. Một Nhân vật, một Con Người.



5 thg 10, 2011

Khúc tình buồn


Không phải khúc tình buồn của tôi, mà là của Nguyễn Tất Nhiên, bài thơ đã được Phạm Duy phổ nhạc với tựa đề Thà như giọt mưa.

Tôi ngồi uống cafe bên bờ sông Đồng Nai, nhìn màn mưa mờ mịt trên sông, tưởng nhớ lại một ngày nào đó Nguyễn Tất Nhiên cũng ngồi như thế này và ngân nga:

thà như giọt mưa
vỡ trên tượng đá
thà như giọt mưa
khô trên tượng đá
có còn hơn không
 


1 thg 10, 2011

Đường Wừu

Trong một bài viết tiêu đề Chết cười với ảnh vui và lạ trên đường du lịch trên trang mạng afamily.vn có một bức ảnh và lời chú thích như sau:

Tên đường phố ở Pleiku (Gia Lai).

Thú thật là xem xong tôi cũng cười, vì tên đường gì mà... buồn cười quá. Cộc lốc, khó đọc và có vẻ như sai chính tả nữa!

Thế nhưng sau thoáng cười, tôi tự hỏi: Wừu là gì? Wừu là ai mà lại được dùng tên để đặt tên đường?

Và tôi đã tìm ra: Wừu là một anh hùng, một liệt sĩ của núi rừng Tây nguyên - và câu chuyện về ông khiến cho chúng ta phải nghiêng mình kính phục và xúc động không nguôi. Vâng, không đáng cười chút nào, cười là bất kính!