Gia Châu Hà Rạch Trà
Sa Bến Long Tân Sóc
Thủ Tây Biên Mỹ Bà
Chợ Vĩnh Gò Cần Bạc.
Mỗi chữ trong bài thơ là chữ đầu của tên tỉnh. Cụ thể như sau:
1. Gia Định
2. Châu Đốc
3. Hà Tiên
4. Rạch Giá
5. Trà Vinh
6. Sa Đéc;
7. Bến Tre;
8. Long Xuyên;
9. Tân An
10. Sóc Trăng
11. Thủ Dầu Một
12. Tây Ninh
13. Biên Hòa
14. Mỹ Tho
15. Bà Rịa
16. Chợ Lớn
17. Vĩnh Long
18. Gò Công
19. Cần Thơ
20. Bạc Liêu.
2. Châu Đốc
3. Hà Tiên
4. Rạch Giá
5. Trà Vinh
6. Sa Đéc;
7. Bến Tre;
8. Long Xuyên;
9. Tân An
10. Sóc Trăng
11. Thủ Dầu Một
12. Tây Ninh
13. Biên Hòa
14. Mỹ Tho
15. Bà Rịa
16. Chợ Lớn
17. Vĩnh Long
18. Gò Công
19. Cần Thơ
20. Bạc Liêu.
Đã là từ 1 tới 20 thì tất nhiên trong đó có con số xui là số 13. Các bạn hãy coi thử tỉnh nào mang số xui 13 vậy?
À, đó chính là Biên Hòa!
Xung quanh con số 13 của Biên Hòa này có 2 chuyện ngộ ngộ.
Chuyện thứ nhất là trong lễ tống phong - còn gọi là tống ôn - tức là lễ tống ba cái thứ ôn dịch, tà ma quỷ quái ra khỏi làng được tổ chức ở đền thờ Đoàn văn Cự (Tam Hiệp) vào ngày mồng 4 và 5 tháng 5 âm lịch hàng năm. Tại lễ này, người ta làm một chiếc thuyền nan bằng giấy, trên đó có lễ vật, mang ra sông Đồng Nai và cử hành nghi thức tống nó đi cho trôi tuốt về hạ nguồn sông, coi như tống ôn dịch. Điều đáng nói là trên mũi thuyền có vẽ số 13! Các bô lão giải thích rằng 13 chính là số thứ tự của Biên Hòa trong bài thơ trên!
Chuyện thứ hai là vầy. Hồi đó người Pháp tính xây dựng một nhà thương điên ở Nam kỳ nhưng hổng nơi nào chịu xây ở tỉnh mình hết, vì... sợ xui. Người ta bèn chọn bằng cách coi trong bài thơ trên thằng nào mang số 13 tức là nó xui sẵn rồi, cho nó thêm cái Nhà thương điên cũng hổng xui hơn bao nhiêu. Kết quả là ta có Nhà thương điên Biên Hòa. Chuyện này chắc bịa, nhưng mà vui!
Phạm Hoài Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét