21 thg 9, 2016

Bún mắm Bạc Liêu

Không biết vì cớ làm sao tui lại khoái ăn bún mắm, lẩu mắm miền Tây - nếu có chất Khmer thì càng khoái. Bởi vậy lê la các tỉnh miền Tây tui không thể bỏ qua bún mắm (hoặc lẩu mắm) Long An, Cần Thơ, Châu Đốc, hoặc một dạng khác của nó là bún nước lèo ở Sóc Trăng, Trà Vinh... Ấy, nhưng mà lại chưa ăn bún mắm Bạc Liêu.

Trưa nọ đang lang thang ở Sài Gòn thì mắc mưa, chợt thấy có quán Bún mắm Bạc Liêu trên đường Lạc Long Quân. Cơn ghiền nổi lên nên tui liền tấp vô ăn. 



Quán sạch sẽ, tươm tất, và thú vị là 2 cô bé bán quán (áo nâu đỏ trong hình trên) là người Khmer làm ta có cảm giác đang ở Bạc Liêu thiệt. Làm sao tui biết là người Khmer hả? Tại vì 2 cô bé này... đen đen và nhất là nói chuyện với nhau bằng tiếng Khmer ríu ra ríu rít.

Ban đầu tui cứ tưởng là bún mắm Bạc Liêu cũng như các loại bún mắm miền Tây khác, nhưng nhìn thấy tô bún và ăn rồi thì thấy nó... đúng là đặc sản Bạc Liêu! Khác như thế nào à? Hừm, hổng biết diễn tả sao nữa, ăn thì mới biết được! Ờ, mà thấy ngay thì bún mắm Bạc Liêu có 2 cái lạ. Thứ nhất là có trái... ớt to tổ bố dồn chả cá (cái trái to ở góc trên bên trái của tô bún trong hình) và hai là thứ nước chấm đặc biệt hổng biết làm bằng gì (bé gái Khmer nói là nước me, nhưng chắc là cùng với me còn có thêm cái gì nữa, không biết được).



Bây giờ để thỏa mãn óc tò mò của các bạn, tui chép nguyên xi mô tả về bún mắm Bạc Liêu từ website của quán nha:

Để có được một mẻ nước lèo đạt tiêu chuẩn người nấu cần phải đầu tư rất nhiều thời gian và công sức. Điều kiện tiên quyết: Mắm nguyên liệu phải là loại mắm sặc có xuất xứ Bạc Liêu được nấu lấy nước cốt, xương heo phải chọn xương ống, ninh thật nhừ cho ra hết chất ngọt sau đó rạn lấy nước trong nấu cùng với nước cốt mắm và nước dừa xiêm.

Sau cùng, để cho nồi nước lèo thêm phần đậm đà và "thi vị" cần phải cho thêm sả cây, ngãi bún (nghe đâu củ ngãi bún này chỉ có ở xứ Bạc Liêu) và một số phụ gia bí truyền khác.

Thức ăn đi kèm theo tô bún mắm cũng không kém phần cầu kỳ: Tôm tươi luộc bóc vỏ, cá lóc thái miếng, thịt heo quay da dòn, trái ớt dồn chả cá, cà tím…Mỗi thứ mang một mùi vị đặc trưng riêng, không thể lẫn lộn với bất kỳ món ăn nào khác được. Bên cạnh là vô số các loài rau, hầu như không có món ăn nào được “đính kèm” với nhiều loại rau như thế. Nào là húng lũi, húng cây thơm nồng, bông súng, rau đắng mơn mởn xanh, bắp chuối thái sợi, giá sống nõn nà từng cọng, rau muống bào, …Tất cả hòa thành một “bản hợp ca của rau” khiến cho thực khách ăn một lần sẽ nhớ mãi Bạc Liêu.


Một tô bự, ngon tuyệt, ăn đủ no cho buổi trưa. Nhiêu một tô hả? 40.000 đồng. Giá này chắc là mắc so với ăn tại xứ sở Bạc Liêu, nhưng so với giá cả Sài Gòn là bình thường. Địa chỉ quán có ở trên hình đó. Như ta thấy trên bảng hiệu là Chi nhánh 4, tức là còn 3 chỗ nữa. Các điểm đó là: 320 Tân Sơn Nhì, P. Tân Sơn Nhì, Q. Tân Phú; 257 Vĩnh Viễn, Quận 10 (Góc Nguyễn Tri Phương); 195 Đường Số 1, Phường Bình Trị Đông, Quận Bình Tân.

Công nhận là ở Sài Gòn sướng thiệt, chẳng cần đi đâu xa, ăn đặc sản xứ nào cũng có!

Phạm Hoài Nhân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét