Nhiều năm qua, Nhà Tây núi Thị là một phế tích nằm trơ trọi giữa đỉnh núi, bao phủ bởi rễ cây cổ thụ và rêu phong. Vẻ ngoài ma mị ấy đã thêu dệt nên nhiều câu chuyện rùng rợn được người dân địa phương truyền tai nhau.
Có thể kể những câu chuyện sau:
1. Câu chuyện về bóng ma áo trắng
Đây là câu chuyện được nhắc đến nhiều nhất. Tương truyền rằng ngày xưa, ông chủ người Pháp có một người tình (hoặc vợ lẽ) là người Việt rất xinh đẹp sống cùng tại biệt thự này. Do ghen tuông hoặc mâu thuẫn, cô gái đã bị sát hại (hoặc tự tử) ngay trong ngôi nhà. Xác của cô được chôn cất sơ sài đâu đó quanh khu vực núi Thị.
Những người đi rừng hoặc dân địa phương kể lại rằng vào những đêm trăng sáng hoặc sương mù dày đặc, họ thấy bóng dáng một người phụ nữ mặc áo dài trắng lướt qua các khung cửa sổ vỡ nát, hoặc nghe tiếng khóc than ai oán vọng ra từ ngôi nhà.
Biệt thự này từng là nơi ăn chơi xa xỉ với quầy bar và sàn nhảy. Sự đột ngột hoang phế của nó tạo nên trí tưởng tượng về những "bữa tiệc ma".
Người ta đồn rằng linh hồn của giới chủ xưa kia vẫn chưa rời bỏ nơi này. Vào những đêm gió lớn, người ta nghe thấy tiếng ly cốc va vào nhau leng keng, tiếng nhạc máy hát dĩa rè rè và tiếng cười nói lao xao như thể một bữa tiệc đang diễn ra, nhưng khi đến gần thì chỉ thấy cảnh hoang tàn, vắng lặng.
3. Cái chết bí ẩn của chủ nhân
Mặc dù lịch sử ghi nhận các ông chủ Tây thường về nước sau khi hết nhiệm kỳ hoặc sau năm 1954/1975, nhưng các câu chuyện dân gian thường thích "kết liễu" nhân vật tại hiện trường để tăng tính ly kỳ. Có dị bản kể rằng ông chủ Tây đã chết bất đắc kỳ tử trong biệt thự này (do bệnh tật hoặc bị ám sát bởi những phu phen bị bóc lột) và linh hồn ông vẫn lảng vảng để giữ gìn khối tài sản đã mất.
Bỏ qua 2 câu chuyện đầu vì có vẻ chúng được hư cấu dựa trên dáng vẻ âm u ma quái của ngôi biệt thự, và cho dù chúng có phần nào sự thật đi nữa thì cũng khó có điều kiện kiểm chứng.
Cái chúng ta quan tâm là câu chuyện thứ 3. Đây cũng là tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi: Chủ nhân của ngôi biệt thự trên núi Thị là ai? Số phận ông ta thế nào, có phải bị giết không?
Các ghi chép của công ty Cao su Đồng Nai và lời kể của các bậc lão thành tại Long Khánh cho biết chủ của ngôi biệt thự này là người Pháp mang tên At-chê (người dân chỉ phát âm tên và kể lại như vậy chớ không ai biết tên viết như thế nào). Lời kể cũng cho biết ông At-chê bị du kích Long Khánh giết. Thế nhưng giết như thế nào, ở đâu và lúc nào thì mỗi người kể mỗi khác.
Tui tìm đọc được một tài liệu tiếng Pháp nhan đề SOCIÉTÉ INDOCHINOISE DE PLANTATIONS D’HÉVÉAS (1935-1975) dài 62 trang tóm tắt các hoat động của SIPH tại Việt Nam từ hình thành cho tới 1975.
Theo tài liệu này, các vị trí cao nhất của SIPH bao gồm Chủ tịch Hội đồng Quản trị Robert de Vogüé, sau đó là Paul Baudouin,,, và Giám đốc Điều hành (Administrateur délégué) là Arnaud de Vogüé
Giám đốc chung (Directeur général), M. Birnie
Félix Tortel là Giám đốc đồn điền Binh Ba, Jacques About là Giám đốc đồn điền Ông Quế vào năm 1942...
Archer KHÔNG phải là tên (prénom) Pháp thông dụng.
Archer cũng KHÔNG phải là họ (nom de famille) phổ biến trong tiếng Pháp, đặc biệt trong bối cảnh thế kỷ 19 – đầu thế kỷ 20.
Archer là từ gốc Pháp cổ/Norman, nghĩa là cung thủ, nhưng:
- trong tiếng Anh: Archer là họ rất phổ biến
- trong tiếng Pháp hiện đại: từ này hiếm khi dùng làm tên người
Mặc dù lịch sử ghi nhận các ông chủ Tây thường về nước sau khi hết nhiệm kỳ hoặc sau năm 1954/1975, nhưng các câu chuyện dân gian thường thích "kết liễu" nhân vật tại hiện trường để tăng tính ly kỳ. Có dị bản kể rằng ông chủ Tây đã chết bất đắc kỳ tử trong biệt thự này (do bệnh tật hoặc bị ám sát bởi những phu phen bị bóc lột) và linh hồn ông vẫn lảng vảng để giữ gìn khối tài sản đã mất.
Bỏ qua 2 câu chuyện đầu vì có vẻ chúng được hư cấu dựa trên dáng vẻ âm u ma quái của ngôi biệt thự, và cho dù chúng có phần nào sự thật đi nữa thì cũng khó có điều kiện kiểm chứng.
Cái chúng ta quan tâm là câu chuyện thứ 3. Đây cũng là tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi: Chủ nhân của ngôi biệt thự trên núi Thị là ai? Số phận ông ta thế nào, có phải bị giết không?
Các ghi chép của công ty Cao su Đồng Nai và lời kể của các bậc lão thành tại Long Khánh cho biết chủ của ngôi biệt thự này là người Pháp mang tên At-chê (người dân chỉ phát âm tên và kể lại như vậy chớ không ai biết tên viết như thế nào). Lời kể cũng cho biết ông At-chê bị du kích Long Khánh giết. Thế nhưng giết như thế nào, ở đâu và lúc nào thì mỗi người kể mỗi khác.
Một số tài liệu, kể cả tài liệu chính thức của Long Khánh, ghi lại tên ông chủ này là Archer, dựa trên phát âm của người dân là Át-chê. Một vài bài viết trên mạng vội vã ghi tên chủ ngôi biệt thự này là chủ công ty SIPH, có bài còn dũng cảm ghi luôn rằng chủ nhân ngôi biệt thự là... toàn quyền Paul Doumer!
Theo khẳng định của những cán bộ lâu năm của công ty Cao su Đồng Nai thì chủ nhân nhà Tây núi Thị không phải là chủ công ty SIPH, mà có thể chỉ là cấp quản lý thấp hơn thôi, còn tên gì thì không rõ, chỉ biết được gọi là Át-chê.
Theo tài liệu này, các vị trí cao nhất của SIPH bao gồm Chủ tịch Hội đồng Quản trị Robert de Vogüé, sau đó là Paul Baudouin,,, và Giám đốc Điều hành (Administrateur délégué) là Arnaud de Vogüé
Giám đốc chung (Directeur général), M. Birnie
Félix Tortel là Giám đốc đồn điền Binh Ba, Jacques About là Giám đốc đồn điền Ông Quế vào năm 1942...
Không có cái tên nào phát âm từa tựa At-chê. Tui cũng tìm thử cái tên Archer coi có xuất hiện ở chỗ nào trong tài liệu không. Hoàn toàn không!
Nghi ngờ rằng việc ghi lại chữ At-chê thành Archer là không đúng, tui kiểm tra coi tên Archer có phải tên người Pháp không. Kết quả như sau:
Archer KHÔNG phải là tên (prénom) Pháp thông dụng.
Archer cũng KHÔNG phải là họ (nom de famille) phổ biến trong tiếng Pháp, đặc biệt trong bối cảnh thế kỷ 19 – đầu thế kỷ 20.
Archer là từ gốc Pháp cổ/Norman, nghĩa là cung thủ, nhưng:
- trong tiếng Anh: Archer là họ rất phổ biến
- trong tiếng Pháp hiện đại: từ này hiếm khi dùng làm tên người
Như vậy 90% là ai đó đã ghi sai tên ông At-chê, tên đúng không phải Archer.
May thay, sau khi dò đi dò lại 62 trang tài liệu, tui đọc được trong một bảng có tiêu đề:
IN MEMORIAM
97 PLANTEURS TUÉS EN INDOCHINE DE 1940 À 1978
TƯỞNG NIỆM
97 NGƯỜI TRỒNG TRỌT BỊ GIẾT Ở ĐÔNG DƯƠNG TỪ 1940 ĐẾN 1978
Trong danh sách tưởng niệm này ở dòng thứ 8 ta thấy cái tên Pierre ASTIER
- Tên: Pierre Astier
- Ngày bị giết: 15/1/1947
- Công ty: SIPH
- Địa điểm: An Lộc (Suối Tre chính là nằm ở An Lộc)
- Hoàn cảnh: bị V.M. (Việt Minh) tấn công
- Nơi: tại chính tư gia của ông
Không nghi ngờ gì nữa, Pierre Astier chính là ông At-chê, chủ nhân nhà Tây núi Thị. Ông Pierre Astier đã bị Việt Minh giết ngày 15/1/1947 ngay tại nhà của mình.
Tui cẩn thận tìm lại một lần nữa coi cái tên Pierre Astier có được nhắc đến lần nào nữa trong tài liệu không. Kết quả là không. Việc ông Astier không được nhắc tên trong lịch sử công ty SIPH cho thấy ông không phải là quản lý cấp cao hay nhân vật có tầm quan trọng đặc biệt đối với SIPH, nhưng với việc được tưởng niệm một cách trân trọng và nhất là ngôi nhà độc đáo của ông cũng cho thấy ông từng giữ một vai trò tương đối cao ở SIPH.
Câu chuyện thứ 3 đã có lời giải tương đối thỏa đáng, còn 2 câu chuyện trên chắc chỉ là chuyện thêu dệt thôi. Vậy nhưng cũng nên giữ lại 2 câu chuyện này để mỗi khi bước vô ngôi nhà hoang đầy vẻ ma quái thì kể lại để thêm cảm giác mạnh!
Phạm Hoài Nhân







Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét