Bệnh. Nằm yên.
Từ một quá khứ xa xưa Người gọi về hỏi thăm. Ôi, mấy mươi năm qua rồi, tưởng mình đã tan nhòa trong lớp bụi thời gian, nào ngờ vẫn còn trong ký ức của ai kia...
Từ một chốn xa xôi diệu vợi Người gọi về hỏi thăm. Nghìn trùng xa cách thế kia mà vẫn biết tin nhau sao?
Bệnh. Nằm yên.
Cô giáo cũ thời còn là học sinh cấp 1 nức nở qua điện thoại lo cho đứa học trò nhỏ ngày nào (giờ đã là người đàn ông trên 50, vừa qua cơn nhồi máu cơ tim)...
Bệnh. Nằm yên. Trôi bồng bềnh qua không gian và thời gian. Trôi miên man giữa những tấm lòng.
Cảm ơn mọi người, cảm ơn cuộc đời đã cho tôi sống qua những phút giây này, để cảm nhận Tình Người.
Chúc Bạn mau lành!
Trả lờiXóaVui, yêu đời miên man giữa những tấm lòng.