19 thg 2, 2012

Đà Lạt từ trong nhìn ra

Đà Lạt đáng yêu nhất khi nhìn ra từ bên trong quán cà phê. Cái đẹp ấy được nhân lên lộng lẫy qua những phản chiếu và khúc xạ từ những cửa sổ kính của quán trong nhà hay những tấm kính chắn gió của những quán lộ thiên. Những lộn xộn, bừa bãi trong kiến trúc hay quy hoạch chung biến mất. Chỉ còn những mảng màu dội vọng long lanh trong nắng hay khuếch tán đằm thắm qua màn sương sớm.

Cùng với sương mù, bóng tối là thứ phấn son mà trời đất ban phát cho thành phố. May mắn thay Đà Lạt vẫn có cả hai. Đà Lạt đẹp nhất về đêm nhờ những mỹ phẩm tự nhiên ấy. Khi những vết sẹo trên dung nhan được màn đêm nhân từ che giấu, Đà Lạt đẹp đến mê hoặc. Và mặt hồ Xuân Hương biến thành một tấm gương khổng lồ cộng hưởng mọi sắc màu của ánh đèn đô thị.

Tôi thích ngồi trong những quán cà phê nhìn ngắm Đà Lạt bên ngoài, mưa hay nắng, ngày hay đêm, sương mờ hay quang đãng. Từ trong nhìn ra, Đà Lạt vẫn yêu kiều. Cái yêu kiều đó là món chiêu đãi tôi dành cho những người bạn phương xa thất vọng vì trót yêu Đà Lạt. Và chiêu đãi cả những người bạn Đà Lạt đang chán chường chốn này. Tổng thể còn lâu mới hoàn hảo nhưng chi tiết quyến rũ vẫn còn nhiều. Nếu không tìm thấy những chi tiết đó, chính tôi cũng sẽ bỏ đi.

 Đà Lạt thật và ảo phản chiếu ngược xuôi qua nhiều tấm kính trong và ngoài ở quán cà phê Hà Linh.

 Chỉ ở những không gian cà phê như Hoa Violet Ngày thứ Tư ở khu việt thự CADASA, cái hồn Đà Lạt mới hiển hiện.

 Từ quán cà phê Nhật Nguyên nhìn ra, bóng đêm và mưa bên ngoài trang điểm cho Đà Lạt đẹp hơn thật.

 Sương sớm đọng trên tấm kính chắn gió quán Mei trả lại cho hồ Xuân Hương nét lãng mạn cổ điển.

 Sân vườn nhỏ bé của quán cà phê Tường Vi cũng thêm quyến rũ qua ô cửa sổ kính màu

 Hồ Xuân Hương huyền hoặc trong màn đêm.
Chỉ ở những quán cà phê trên cao nhìn xuống mới chiêm ngưỡng được.

Bài và ảnh: Hoàng Thảo

Ghi chú: Đây là bài viết của người bạn Đà Lạt, đăng trên báo Lâm Đồng online. Còn dưới đây là ảnh Hai Ẩu đang thực nghiệm tại hiện trường. 


 

2 nhận xét: