29 thg 10, 2013

Tui đi khám bịnh

Tui bị viêm tai giữa. Nhức buốt ở trong tai, sưng tấy vành tai, mủ từ trong tai chảy ra phát ớn.


Bịnh thì phải đi khám bác sĩ. Tui phân vân không biết đi đâu. Khám ở bịnh viện công thì hổng dám rồi, vì họ... ẩu còn hơn Hai Ẩu nữa! Khám ở các phòng khám tư nhân bên ngoài thì e rằng họ không có đủ phương tiện, thiết bị để cứu chữa. Thằng con tui biểu hiện sự quan tâm tới ba nó bằng cách quyết định tới một bịnh viện tư, trong tên có chữ Quốc tế.

Bịnh viện này cực kỳ sang trọng (quốc tế mà!), có những dàn máy móc y khoa hiện đại, vô đó có cần nội soi, siêu âm gì gì đó để chẩn đoán thì có sẵn máy ngay. Chắc là tiền khám bịnh mắc lắm (quốc tế mà!), nhưng sức khỏe là trên hết, tiếc tiền sao được phải không các bạn.

Tại khoa Tai-Mũi-Họng, ông bác sĩ rọi đèn vô lỗ tai tui rồi nói: Chưa thấy ca nào tệ như thế này! Ổng dùng oxy già xịt xịt, rửa rửa trong lỗ tai tui, xong rồi phán: Phải nhập viện ngay!


Ối trời ơi, sao mà nhập viện được? Còn lung tung thứ phải làm mà. Tui hoảng hồn hỏi ổng:
  • Sao vậy bác sĩ? Sao phải nhập viện?
  • Nhập viện để tiêm vaccin để ngăn sự phát triển của vi khuẩn, rồi sau đó mổ xếp tai.
Chết tui rồi, chưa nói đến chuyện lưu trú ở cái bịnh viện này sẽ tốn khẳm tiền, nghe tới cái vụ mổ là tui sợ rụng rời luôn. Tui hỏi không nhập viện được hông. Ổng nói:
  • Không chữa trị kịp thời thì dù có chữa được cái vành tai của anh cũng sẽ dúm dó nhăn nheo như cái nấm mèo vậy!
  • Hả?!
  • Hốc tai ở gần não, vi khuẩn ăn lan ra tới não, nếu nhẹ sẽ làm anh bị méo miệng.
  • Hả?! Còn nặng thì sao?
  • Là nó ăn tới não, anh sẽ bị lú lẩn suốt đời!
  • Hả?!
Tui hỏi ổng mổ thế nào, có nguy hiểm lắm không. Ổng trả lời:
  • Không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng do mổ gần não nên nếu sơ suất có thể làm anh bị méo miệng hoặc lú lẩn suốt dời. Nhưng nếu không mổ thì anh cũng bị méo miệng và lú lẩn mà!!
Ổng nhất định bắt tui nhập viện. Tui năn nỉ là phải về nhà để sắp xếp công việc cái đã. Ổng nói bữa nay là thứ bảy, mai chủ nhật bịnh viện nghỉ, vì vậy tui nên sắp xếp để thứ Hai vô. Ổng nói:
  • Anh về bàn bạc với vợ con đi rồi từ giã, vô đây nằm. Nếu chiều nay vô kịp là tốt nhất.
Má ơi, nghe sao như là... trăng trối!

Bác sĩ cho toa thuốc để uống trong thời gian chờ nhập viện. Thằng con tui chở tui về sau khi thanh toán tiền khám và tiền thuốc hết hơn một triệu đồng, kèm theo là mang về một cục lo to tổ bố!

Sau hơn một ngày mòn mỏi lo âu và đau nhức, đã sắp tới sáng thứ Hai rồi. Tui nói với thằng con:
  • Ba sợ mổ lắm, mà cũng sợ tốn tiền nữa. Hay là vầy: sáng thứ Hai ba tới phòng khám tai-mũi-họng của bác sĩ L., bạn ba. Nếu ảnh chữa được thì tốt, còn nếu ảnh khuyến cáo nên nhập viện thì đành nghe theo vậy!
Tui tới phòng khám của anh bạn. Ảnh thăm khám rồi nói: Không sao, tui chữa cho anh vài ngày là khỏi. Rồi ảnh làm vệ sinh tai, bôi thuốc, hẹn mỗi ngày tới để ảnh làm thuốc tai. Tui hỏi:
  • Vậy không cần nằm viện hả?
  • Không. Đi chơi, đi nhậu còn được nữa à, mắc gì nằm?
  • Sao bịnh viện kia nó bắt nhập viện?
  • Chắc phòng của nó còn trống nhiều nên nó muốn lấp cho đầy ấy mà!
Thế là tui đi về, sau khi xin trả tiền khám mà ảnh hổng chịu lấy, nói là chỗ bạn bè mà! (nếu có lấy thì là 50 ngàn thôi!).

Tới giờ tui khám bịnh chỗ anh bạn được 2 ngày, tình hình rất ổn (nên mới có thể ngồi gõ bài này chứ!). Chắc khoảng 1 - 2 ngày nữa là khỏi hẳn. Điều quan trọng là bây giờ cảm thấy nhẹ nhàng rồi, cái cục lo to tổ bố không còn đeo nữa.

Tui hổng dám chê trình độ của ông bác sĩ ở bịnh viện tên có chữ Quốc tế kia. Có thể nhờ toa thuốc của ổng uống 2 ngày mà bịnh thuyên giảm nên anh bạn tui chữa trị dễ dàng hơn. Có thể là ổng quan tâm và lo xa cho bịnh nhân nên bắt nhập viện (nhưng chắc ổng quan tâm đến doanh thu của bịnh viện hơn!).

Tui kể chuyện này như chuyện trò chơi thôi. Còn nếu bạn bị bịnh quyết định chọn đi bịnh viện nào là tùy bạn, tui hổng có ý kiến ý ruồi gì hết. Hết chuyện.

Hai Ẩu

9 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Có nên phản ảnh lên bà Bộ trưởng Y tế không anh Già?

      Xóa
  2. Uý trời, nghe cái vụ này hình như Anh Hai bị thúi tai rồi. Hi, hi. Lỡ nó điếc khỏi bắt nghe lại hay Anh Hai à.

    Trả lờiXóa
  3. mau hết bệnh nhe anh Hai Ẩu ơi, nói gì chứ cứ ù ù cái tai là mệt lắm áh
    :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn sẻ chia của người đã từng cùng cảnh ngộ.
      Ù tai đã khó chịu rồi, lại còn nhức buốt và chảy mủ mới kinh chứ!

      Xóa
  4. Có 1 lần CT đi khám ở BV trung ương (gọi là khám vượt tuyến, không trình thẻ BHYT). Sau kể BS nghe là mình đã điều trị BV tỉnh không hết, BS nói bệnh này phải đến đây mới hết. Anh biết nay đã 3 năm rồi vẫn chưa hết, hu hu!
    Nghe anh kể khám BV quốc tế thấy sợ 2 chữ đó rồi. Với lại CT nghèo nên cũng chẳng dám mơ đến đó!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ai biểu CT bị bệnh làm chi?
      Hi hi, có gì thì phản ảnh với... bà bộ trưởng Y tế nha, bả xử cho!

      Xóa
  5. trong các lọai bệnh , mình thìch nhất là những bệnh nhân bị viêm tai giữa , họ đến khám với lổ tai rất đau và bệnh tiến triển rất nhanh, xem tai sông (nếu cần thì CT-scan nảo ) cho đơn antibiotic giọt nhỏ vào lổ tai 24 h sau họ hết đau tai và tươi cười khen bác sỉ ... giỏi .
    Thuờng thì khám chưa tới 5 phút.

    Kieu

    Trả lờiXóa